Nguồn: Hindenburg gives order to strengthen German defenses, History.com
Biên dịch: Nguyễn Thị Kim Phụng
Vào ngày này năm 1916, một tháng sau khi lên thay thế Erich von Falkenhayn làm Tư lệnh Tối cao của Quân đội Đức trong Thế chiến I, Tướng Paul von Hindenburg đã ra lệnh xây dựng một phòng tuyến kiên cố dài nhiều dặm, nằm ngay sau mặt trận giữa bờ biển phía bắc của Pháp và Verdun, gần biên giới giữa Pháp và Bỉ.
Theo Hindenburg, tuyến phòng thủ “bán cố định” này sẽ là tuyến phòng thủ cuối cùng của Đức. Mục đích của nó là đập tan bất kỳ bước tiến nào của phe Hiệp ước ở mặt trận phía Tây nước Pháp trước khi họ có thể tiến tới biên giới Bỉ hoặc Đức. Người Anh gọi nó là Đường Hindenburg, theo tên người khởi xướng; còn người Đức gọi nó là Đường Siegfried.
Sau khi tiến hành nhiều trận chiến dữ dội và đẫm máu chống lại phe Hiệp ước ở Verdun và Somme, và với việc Mỹ tiến gần hơn tới việc tham chiến, các nhà lãnh đạo Đức đã tìm cách cải thiện vị thế phòng thủ của mình trên Mặt trận phía Tây. Tháng 02/1917, quân Đức bắt đầu rút quân một cách có tổ chức khỏi Đường Hindenburg, một động thái được tính toán trước để tạo ra khoảng thời gian nghỉ ngơi trước khi phe Hiệp ước tiếp tục tấn công một lần nữa. Việc rút lui này làm giảm 25 dặm chiều dài của tuyến phòng thủ, giải phóng 13 sư đoàn biến họ trở thành quân dự bị. Trên đường đi, các lực lượng Đức đã phá hủy một cách có hệ thống các vùng đất mà họ đi qua, đốt các trang trại, đầu độc các giếng nước, cài mìn các tòa nhà bỏ hoang và phá hủy đường sá.
Sau đợt rút quân, hoàn thành vào ngày 05/05/1917, Đường Hindenburg, vốn được nhiều người ở cả hai bên coi là bất khả xâm phạm, nay đã trở thành căn cứ vững chắc của quân đội Đức. Quân Hiệp ước sẽ không tiến vào nơi này cho đến những ngày cuối cùng của tháng 09/1918, chỉ một tháng trước khi có lệnh đình chiến.
[efb_likebox fanpage_url=”DAnghiencuuquocte” box_width=”420″ box_height=”” locale=”en_US” responsive=”0″ show_faces=”1″ show_stream=”0″ hide_cover=”0″ small_header=”0″ hide_cta=”0″ ]