Harold II: Vị vua người Anglo-Saxon cuối cùng của Anh

Nguồn: Historic figures, BBC

Biên dịch: Trần Mẫn Linh

Harold (1020 – 1066) là vị vua người Anglo-Saxon cuối cùng của Anh và bị giết bởi William, Công tước xứ Normandy trong Trận Hastings.

Harold sinh ra vào đầu những năm 1020 và là con trai của Godwine, Bá tước xứ Wessex. Ông đạt được tước hiệu như cha của mình vào năm 1053 và trở thành người quyền lực thứ hai ở Anh chỉ sau quốc vương. Ông cũng là trung tâm của sự phản đối chống lại ảnh hưởng ngày càng tăng của người Norman ở Anh khi vua Edward (được gọi là ‘Người xưng tội’ vì lòng sùng đạo của ông) đã khuyến khích điều này.

Năm 1064, Harold bị đắm tàu ​​ở bờ biển Normandy. William, Công tước xứ Normandy, đã tự coi mình là người kế vị khi Edward không có con và được cho là đã buộc Harold phải thề sẽ ủng hộ yêu sách của ông ta. Năm sau đó, người Northumbria nổi dậy chống lại Tostig, Bá tước xứ Northumbria và là em trai của Harold. Harold đã thay thế Tostig làm Bá tước Northumbria, biến ông thành kẻ thù bất đắc dĩ của em trai.  

Sau khi Edward mất vào tháng 01/1066, Harold lên nắm quyền và tuyên bố rằng Edward đã chỉ định ông làm người kế vị. Khi ấy, William đã sử dụng lời thề năm 1064 của Harold để giành sự ủng hộ của Giáo hoàng đối với cuộc xâm lược nước Anh của ông.

Tháng 09/1066, Quốc vương Na Uy là Harald Hardrada do Tostig hỗ trợ đã xâm lược Anh, nhưng họ đã bị Harold đánh bại và giết chết vào ngày 25/09 trong Trận Stamford Bridge, gần xứ York. Ba ngày sau, William đổ bộ vào Anh. Harold đã vội vã cùng quân đội hành quân về phía nam và vào ngày 14/10, chạm trán William trong một trận đánh gần thị trấn Hastings. Trận chiến kéo dài suốt một ngày và cuối cùng Harold bị đánh bại và bị giết cùng hai người anh em của mình là Gyrth và Leofwine.