Nguồn: U.S.-Canadian border established, History.com
Biên dịch: Trần Mẫn Linh
Vào ngày này năm 1846, đại diện của Anh và Hoa Kỳ đã ký Hiệp ước Oregon để giải quyết tranh chấp dai dẳng giữa hai nước về việc kiểm soát lãnh thổ Oregon. Hiệp ước đã quy định vĩ tuyến 49 từ dãy núi Rocky đến eo biển Georgia là ranh giới giữa Hoa kỳ và Canada thuộc Anh. Theo đó, Hoa Kỳ sẽ có quyền kiểm soát chính thức đối với các tiểu bang tương lai là Oregon, Washington, Idaho và Montana; Anh sẽ kiểm soát Đảo Vancouver và có quyền hàng hải đối với một phần của sông Columbia.
Năm 1818, một thỏa thuận giữa Hoa Kỳ và Anh đã thiết lập biên giới dọc theo vĩ tuyến 49 từ Hồ Woods ở phía đông đến dãy núi Rocky ở phía tây. Hai nước cũng chấp thuận sẽ đồng chiếm đóng lãnh thổ Oregon trong 10 năm, và thỏa thuận này đã được gia hạn thêm 10 năm nữa vào năm 1827. Sau năm 1838, vấn đề kiểm soát Oregon ngày càng gây tranh cãi, đặc biệt là khi hàng loạt người Mỹ bắt đầu di cư dọc theo Đường mòn Oregon vào đầu thập niên 1840.
Những người Mỹ theo tư tưởng bành trướng đã thúc giục việc chiếm Oregon, và năm 1844, nghị sĩ Dân chủ James K. Polk đã tranh cử tổng thống thành công với thông điệp “Năm mươi tư bốn mươi hay là đánh” (đường biên giới phía bắc của Lãnh thổ Oregon chạy dọc theo vĩ tuyến 54°40’), ám chỉ hy vọng của ông về việc đưa một phần lớn lãnh thổ Vancouver và Alberta ngày nay sáp nhập vào Hoa Kỳ.
Tuy nhiên, cả Tổng thống Polk và chính phủ Anh đều không muốn có một cuộc chiến Anh – Mỹ lần thứ ba, nên vào ngày 15/06/1846, Hiệp ước Oregon đã được ký. Theo các điều khoản của thỏa thuận, biên giới của Hoa Kỳ và Canada sẽ được kéo dài về phía tây dọc theo vĩ tuyến 49 đến eo biển Georgia, ngay gần Thái Bình Dương.