22/01/1840: Thực dân Anh đặt chân đến New Zealand

Nguồn: British colonists reach New Zealand, History.com

Biên dịch: Nguyễn Thị Kim Phụng

Vào ngày này năm 1840, dưới sự lãnh đạo của chính khách người Anh – Edward G. Wakefield, thực dân Anh lần đầu tiên đặt chân đến cảng Nicholson trên đảo Auckland, New Zealand.

Năm 1642, hoa tiêu người Hà Lan, Abel Tasman, đã trở thành người châu Âu đầu tiên khám phá ra quần đảo ở Nam Thái Bình Dương mà sau này được gọi là New Zealand. Khi cố gắng cập bến lên đất liền, một số thành viên trong đoàn của Tasman đã bị các chiến binh Maori bản địa giết chết. Nguyên nhân là vì người Maori xem tiếng kèn trumpet ra hiệu của người châu Âu là dấu hiệu của một cuộc chiến.

Quần đảo, được đặt theo tên tỉnh Zeeland của Hà Lan, đã không được người châu Âu chú ý mãi cho đến cuối thế kỷ 18, khi đoàn thám hiểm của Thuyền trưởng James Cook đi qua khu vực này và viết lại nhiều ghi chú về New Zealand.

Những người săn cá voi, các nhà truyền giáo và các thương nhân đã nhanh chóng đến đây. Năm 1840, Anh chính thức sáp nhập quần đảo và thành lập thuộc địa thường trực đầu tiên ở Wellington. Cùng năm đó, người Maori đã ký Hiệp ước Waitangi, trong đó họ công nhận chủ quyền của Anh để đổi lại việc được đảm bảo quyền sở hữu đất đai. Tuy nhiên, xung đột vũ trang giữa người Maori và dân định cư da trắng vẫn kéo dài đến năm 1870, khi chỉ còn một số rất ít người Maori sống sót để chống lại sự xâm lược của châu Âu.

Ban đầu là một phần của thuộc địa New South Wales (Úc), đến năm 1841, New Zealand tách thành một thuộc địa riêng và sau đó giành quyền tự trị vào năm 1852. New Zealand được trao quy chế lãnh thổ tự trị (dominion) thuộc Liên hiệp Anh năm 1907. Tình trạng độc lập hoàn toàn được người Anh cấp cho New Zealand năm 1931, và được chính quyền New Zealand phê chuẩn vào năm 1947.

Xem thêm:

Tên gọi New Zealand có từ đâu?

[efb_likebox fanpage_url=”DAnghiencuuquocte” box_width=”420″ box_height=”” locale=”en_US” responsive=”0″ show_faces=”1″ show_stream=”0″ hide_cover=”0″ small_header=”0″ hide_cta=”0″ ]