Nguồn: John Ratcliffe, “China Is National Security Threat No. 1”, WSJ, 03/12/2020.
Người dịch: Phan Nguyên
Với tư cách là Giám đốc Tình báo Quốc gia, tôi được quyền tiếp cận nhiều thông tin tình báo hơn bất kỳ thành viên nào của chính phủ Hoa Kỳ ngoài tổng thống. Tôi giám sát các cơ quan tình báo và văn phòng của tôi soạn Báo cáo tin hàng ngày cho Tổng thống, nêu chi tiết về các mối đe dọa mà đất nước phải đối mặt. Nếu tôi có thể truyền đạt một thông điệp cho người dân Mỹ từ vị trí quan sát thuận lợi này, thì đó là Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đặt ra mối đe dọa lớn nhất đối với nước Mỹ ngày nay, và là mối đe dọa lớn nhất đối với nền dân chủ và tự do trên toàn thế giới kể từ Thế chiến II.
Thông tin tình báo cho thấy rất rõ ràng: Bắc Kinh có ý định thống trị Hoa Kỳ và phần còn lại của thế giới về kinh tế, quân sự và công nghệ. Nhiều sáng kiến quốc tế lớn của Trung Quốc và các công ty nổi tiếng của họ chỉ là một lớp ngụy trang cho các hoạt động của Đảng Cộng sản Trung Quốc.
Tôi gọi cách tiếp cận gián điệp kinh tế của họ là “cướp, học theo và thay thế”. Trung Quốc cướp tài sản trí tuệ của các công ty Hoa Kỳ, sao chép công nghệ và sau đó thay thế các công ty Hoa Kỳ trên thị trường toàn cầu.
Hãy lấy Sinovel làm ví dụ. Năm 2018, một bồi thẩm đoàn liên bang đã kết luận rằng nhà sản xuất tuabin gió này của Trung Quốc đã phạm tội ăn cắp bí mật thương mại từ American Superconductor. Mỹ đã áp đặt các hình phạt nhưng thiệt hại thì đã xảy ra. Vụ trộm đã khiến công ty Mỹ mất hơn 1 tỷ USD giá trị của cổ đông và làm giảm 700 việc làm. Ngày nay, Sinovel bán tuabin gió trên toàn thế giới như thể họ đã xây dựng một doanh nghiệp hợp pháp thông qua sự sáng tạo và làm việc chăm chỉ hơn là đi ăn trộm.
FBI thường xuyên bắt giữ các công dân Trung Quốc vì tội ăn cắp bí mật nghiên cứu và phát triển. Cho đến khi người đứng đầu Khoa Hóa học của Đại học Harvard bị bắt vào đầu năm nay, Trung Quốc được cho là đã trả cho ông ta 50.000 đô la một tháng trong kế hoạch thu hút các nhà khoa học hàng đầu và thưởng cho họ vì đã giúp đánh cắp thông tin. Vị giáo sư đã không nhận tội khai man với các nhà chức trách Hoa Kỳ. Ba nhà khoa học đã bị Trung tâm Ung thư MD Anderson ở Houston sa thải năm 2019 vì lo ngại về việc Trung Quốc đánh cắp các nghiên cứu ung thư. Chính phủ Hoa Kỳ ước tính hành vi trộm cắp tài sản trí tuệ của Trung Quốc khiến Mỹ thiệt hại khoảng 500 tỷ đô la mỗi năm, hoặc tương đương 4.000 đến 6.000 đô la cho mỗi hộ gia đình Mỹ.
Trung Quốc cũng đánh cắp các công nghệ quốc phòng nhạy cảm của Mỹ để thúc đẩy kế hoạch của Chủ tịch Tập Cận Bình nhằm biến Trung Quốc trở thành cường quốc quân sự hàng đầu thế giới. Tình báo Hoa Kỳ cho thấy Trung Quốc thậm chí đã tiến hành thử nghiệm trên người đối với các thành viên của Giải phóng quân Nhân dân với hy vọng tạo ra những người lính có năng lực sinh học tăng cường. Không có ranh giới đạo đức nào đối với việc theo đuổi quyền lực của Bắc Kinh.
Trung Quốc cũng đang phát triển những năng lực đẳng cấp thế giới trong các công nghệ mới nổi. Các cơ quan tình báo của họ sử dụng quyền tiếp cận đối với các công ty công nghệ như Huawei để kích hoạt các hoạt động nguy hiểm, bao gồm cả việc cài các lỗ hổng vào phần mềm và thiết bị. Huawei và các công ty Trung Quốc khác phủ nhận điều này, nhưng những nỗ lực của Trung Quốc nhằm thống trị mảng viễn thông 5G sẽ chỉ làm tăng cơ hội của Bắc Kinh trong việc thu thập thông tin tình báo, làm gián đoạn liên lạc và đe dọa quyền riêng tư của người dùng trên toàn thế giới. Cá nhân tôi đã nói với các đồng minh của Mỹ rằng việc sử dụng công nghệ do Trung Quốc sở hữu như vậy sẽ hạn chế nghiêm trọng khả năng chia sẻ thông tin tình báo quan trọng của Mỹ với họ.
Trung Quốc đã đàn áp những nội dung internet của Hoa Kỳ đe dọa sự kiểm soát ý thức hệ của Đảng Cộng sản và họ đang phát triển các khả năng tấn công mạng chống lại Hoa Kỳ. Năm nay, Trung Quốc đã tham gia vào một chiến dịch gây ảnh hưởng lớn bao gồm việc nhắm mục tiêu vào hàng chục thành viên của Quốc hội và các trợ lý Quốc hội Mỹ.
Hãy tưởng tượng tình huống này: Một cơ sở sản xuất do Trung Quốc làm chủ ở Hoa Kỳ sử dụng hàng nghìn người Mỹ. Một ngày nọ, lãnh đạo công đoàn của nhà máy được một đại diện của công ty Trung Quốc tiếp cận. Vị doanh nhân giải thích rằng nữ dân biểu địa phương đang có quan điểm cứng rắn đối với một đạo luật đi ngược lại lợi ích của Bắc Kinh – mặc dù dự luật đó không liên quan gì đến ngành mà công ty tham gia – và nói rằng nhà lãnh đạo công đoàn phải thúc giục bà thay đổi lập trường nếu không nhà máy và tất cả việc làm tại đó sẽ sớm biến mất.
Vị lãnh đạo công đoàn liên hệ với vị nữ dân biểu và cho biết rằng các thành viên công đoàn của ông sẽ không ủng hộ việc bà tái cử nếu bà không thay đổi lập trường. Ông ta nghĩ rằng mình đang bảo vệ các thành viên công đoàn, nhưng chính lúc đó ông ta đang thực hiện nhiệm vụ cho Trung Quốc và vị nữ dân biểu đang bị ảnh hưởng bởi Trung Quốc, cho dù bà có nhận ra điều đó hay không.
Thông tin tình báo của chúng tôi cho thấy Bắc Kinh thường xuyên tiến hành các hoạt động gây ảnh hưởng như vậy ở Hoa Kỳ. Tôi đã báo cáo với ủy ban tình báo của Thượng viện và Hạ viện rằng Trung Quốc đang nhắm vào các thành viên Quốc hội với tần suất gấp sáu lần so với Nga và 12 lần so với Iran.
Để giải quyết những mối đe dọa này và các mối đe dọa khác, tôi đã chuyển nguồn lực trong ngân sách tình báo 85 tỷ đô la hàng năm để tăng cường tập trung vào Trung Quốc. Sự thay đổi này phải tiếp tục để đảm bảo rằng ngành tình báo Hoa Kỳ có đủ các nguồn lực cần thiết để cung cấp cho các nhà hoạch định chính sách những hiểu biết sâu sắc về các ý định và hoạt động của Trung Quốc.
Trong các cơ quan tình báo, một cuộc tranh luận lành mạnh và thay đổi tư duy đã và đang diễn ra. Đối với các nhà phân tích và điều hành tình báo tài năng trong Chiến tranh Lạnh, Liên Xô và Nga luôn là tâm điểm. Đối với những người khác trưởng thành đầu thế kỷ này, chống chủ nghĩa khủng bố luôn được quan tâm hàng đầu. Nhưng ngày nay, chúng ta phải nhìn rõ ràng vào những thực tế trước mắt, rằng Trung Quốc phải là trọng tâm an ninh quốc gia chính của Mỹ trong tương lai.
Các quốc gia khác phải nhận ra điều này cũng đúng với họ. Thế giới đang được định hình như một sự lựa chọn giữa hai hệ tư tưởng hoàn toàn không tương thích. Các lãnh đạo Trung Quốc tìm cách biến quyền của các cá nhân phải phục tùng theo ý muốn của Đảng Cộng sản. Họ thực hiện quyền kiểm soát của chính phủ đối với các công ty và phá hoại quyền riêng tư và tự do của công dân bằng một nhà nước giám sát độc đoán.
Chúng ta không nên cho rằng nỗ lực kéo thế giới trở lại bóng tối của Bắc Kinh sẽ thất bại chỉ vì các lực lượng chính nghĩa thường chiến thắng trước đó trong thời kỳ hiện đại. Trung Quốc tin rằng một trật tự toàn cầu nơi Trung Quốc không đứng đầu sẽ là một sự sai lệch lịch sử. Họ tìm cách thay đổi điều đó và đảo ngược sự lan rộng của tự do trên toàn thế giới.
Bắc Kinh đang chuẩn bị cho một giai đoạn đối đầu mở với Hoa Kỳ. Washington cũng nên chuẩn bị. Các nhà lãnh đạo phải vượt qua sự chia rẽ đảng phái để hiểu được mối đe dọa, nói về nó một cách cởi mở và hành động để giải quyết nó.
Đây là thử thách cả thế hệ mới có một lần của chúng ta. Người Mỹ đã luôn vươn lên đúng thời điểm, từ việc đánh bại tai họa của chủ nghĩa phát xít đến việc phá vỡ Bức màn sắt. Thế hệ này sẽ được đánh giá bằng phản ứng của chúng ta đối với nỗ lực của Trung Quốc nhằm định hình lại thế giới theo quan điểm của họ và thay thế Hoa Kỳ trở thành siêu cường thống trị toàn cầu. Ngành tình báo chúng tôi đã nhận thức rõ ràng. Phản ứng của chúng ta cũng phải như vậy.
John Ratcliffe là Giám đốc Tình báo Quốc gia của Hoa Kỳ.