Nguồn: Historic figures, BBC
Biên dịch: Trần Mẫn Linh
George Eliot (1819 – 1880) là bút danh của Mary Ann Evans, một trong những tiểu thuyết gia người Anh hàng đầu của thế kỷ 19. Những tiểu thuyết của bà, nổi tiếng nhất là tác phẩm ‘Middlemarch’, được ca ngợi vì những suy ngẫm sâu sắc về chủ nghĩa hiện thực và tâm lý nhân vật.
George Eliot sinh ngày 22/11/1819 tại vùng nông thôn Warwickshire. Khi mẹ bà mất vào năm 1836, Eliot đã nghỉ học để giúp đỡ cha việc gia đình. Năm 1841, bà cùng cha chuyển đến Coventry và sống với ông cho tới khi ông qua đời vào năm 1849. Sau đó, Eliot đã du hành châu Âu và cuối cùng định cư tại London.
Năm 1850, Eliot bắt đầu cộng tác cho Westminster Review – tạp chí hàng đầu dành cho các nhà triết học tiến bộ – và sau đó trở thành nhà biên tập của tạp chí. Lúc này, bà đã là tâm điểm của giới văn học và từ đây, bà gặp George Henry Lewes và sống cùng ông cho tới khi ông mất vào năm 1878. Mối quan hệ của họ đã gây ra một vụ bê bối và Eliot đã bị bạn bè, gia đình xa lánh.
Lewes đã khuyến khích Eliot viết. Năm 1856, bà bắt đầu viết ‘Scenes of Clerical Life’, truyện về những con người ở quê hương Warwickshire của bà và đã được đăng trên Tạp chí Blackwood. Tiểu thuyết đầu tiên của Eliot là ‘Adam Bede’ đã được xuất bản vào năm 1859 và là một thành công rực rỡ. Bà đã sử dụng bút danh nam để đảm bảo các tác phẩm của mình được xem trọng trong một thời đại mà các nữ tác giả thường được gắn liền với những tiểu thuyết diễm tình.
Các tiểu thuyết khác của bà còn có ‘The Mill on the Floss’ (Dòng sông tuổi dại) (1860), ‘Silas Marner’ (1861), ‘Romola’ (1863), ‘Middlemarch’ (1872) (Cuộc trung chuyển) và ‘Daniel Deronda’ (1876). Sự nổi tiếng của các tiểu thuyết đã đem lại cho Eliot sự chấp nhận của xã hội, và ngôi nhà của Lewes và Eliot đã trở thành nơi gặp gỡ của các nhà văn và trí thức.
Sau khi Lewes mất, Eliot đã kết hôn với một người bạn kém bà 20 tuổi là John Cross. Bà mất vào ngày 22/12/1880 và được an táng tại Nghĩa trang Highgate ở miền London.