Nguồn: Van Gogh chops off ear, History.com
Biên dịch: Nguyễn Thị Kim Phụng
Vào ngày này năm 1888, khi đang ở Arles, Pháp, họa sĩ người Hà Lan Vincent van Gogh, sau thời gian dài bị trầm cảm nặng, đã cắt phần dưới tai trái của mình bằng một con dao cạo. Sau đó, ông vẽ lại sự kiện này trong bức tranh Self-Portrait with Bandaged Ear (tạm dịch: Chân dung Tự họa với Chiếc tai Băng bó). Ngày nay, Van Gogh được công nhận là một thiên tài nghệ thuật và các kiệt tác của ông đều được bán với giá kỷ lục. Tuy nhiên, khi còn sống, ông chính là đại diện của những nghệ sĩ sống trong nghèo đói; cả cuộc đời mình, Van Gogh chỉ bán được một bức tranh.
Vincent Willem van Gogh sinh ngày 30/03/1853, tại Hà Lan. Là người có tính hay sợ sệt, ông đã liên tục thất bại khi làm việc trong một phòng trưng bày nghệ thuật, rồi sau đó trở thành một người giảng đạo cho những thợ mỏ nghèo ở Bỉ. Năm 1880, ông quyết định trở thành một nghệ sĩ. Tác phẩm của ông trong thời kỳ này – nổi tiếng nhất là bức The Potato Eaters (Những người ăn khoai, 1885) – đặc trưng bởi sự u tối và ảm đạm, thể hiện những trải nghiệm của chính ông khi sống cùng các nông dân và thợ mỏ nghèo khó.
Năm 1886, Van Gogh chuyển tới Paris, nơi Theo, em trai của ông – người mà ông rất thân thiết, đang sinh sống. Theo là một tay buôn tranh, người đã hỗ trợ tài chính cho anh trai của mình, cũng như giới thiệu ông với một số nghệ sĩ, trong đó có Paul Gauguin, Camille Pisarro và Georges Seurat. Nhờ ảnh hưởng của các họa sĩ này, cùng một vài người khác, phong cách nghệ thuật của Van Gogh bắt đầu tươi sáng hơn và ông bắt đầu sử dụng thêm nhiều màu sắc.
Năm 1888, Van Gogh thuê một ngôi nhà ở Arles, miền nam nước Pháp, nơi ông hy vọng sẽ tìm thấy “vùng đất của người nghệ sĩ” và cũng sẽ không còn là gánh nặng cho em trai mình. Trong thời gian ở Arles, Van Gogh đã vẽ những bức tranh sinh động về cảnh nông thôn và cả những bức tranh tĩnh vật, trong đó có loạt tranh hướng dương nổi tiếng.
Paul Gauguin cũng đã đến Arles và ở cùng Van Gogh. Hai người đã làm việc cùng nhau trong gần hai tháng. Tuy nhiên, Van Gogh vẫn liên tục bị căng thẳng. Vào ngày 23/12, trong một cơn loạn trí, Van Gogh đã đe dọa người bạn của mình bằng một con dao, trước khi ông dùng chính con dao đó để cắt dái tai của mình. Ông cũng bị cáo buộc đã gói phần dái tai này và trao nó cho một cô gái mại dâm ở một nhà thổ gần đó.
Sau sự kiện này, Van Gogh đã phải nhập viện ở Arles, rồi bị chuyển vào một bệnh viện tâm thần ở Saint-Remy trong một năm. Trong thời gian ở Saint-Remy, dù trải qua nhiều cơn điên loạn, nhưng khi tỉnh táo, ông đã sáng tạo rất mãnh liệt, và đã vẽ một số tác phẩm nổi tiếng nhất của ông, bao gồm Starry Night (Đêm đầy sao) và Irises (Hoa Iris).
Tháng 05/1890, Van Gogh chuyển đến Auvers-sur-Oise, gần Paris, nơi ông tiếp tục sống trong tuyệt vọng và cô đơn. Ngày 27/07/1890, ông tự bắn mình và qua đời hai ngày sau đó ở tuổi 37.
[efb_likebox fanpage_url=”DAnghiencuuquocte” box_width=”420″ box_height=”” locale=”en_US” responsive=”0″ show_faces=”1″ show_stream=”0″ hide_cover=”0″ small_header=”0″ hide_cta=”0″ ]