Nguồn: Valentino dies, History.com
Biên dịch: Lê Hồng Loan
Vào ngày này năm 1926, cái chết của ngôi sao phim câm Rudolph Valentino ở tuổi 31 đã khiến người hâm mộ của ông vô cùng thương tiếc. Trong sự nghiệp điện ảnh ngắn ngủi của mình, nam diễn viên gốc Ý đã tạo dựng được danh tiếng là nguyên mẫu người tình màn ảnh. Sau khi tin tức về việc ông qua đời vì một khối u bị vỡ được công bố, hàng chục vụ tìm cách tự tử đã được báo cáo, và nữ diễn viên Pola Negri – người tình gần nhất của Valentino – được cho là không thể nguôi ngoai. Hàng chục ngàn người đã bày tỏ lòng tôn kính của mình trước quan tài mở của ông ở thành phố New York, và 100.000 người than khóc đã xếp hàng trên đường phố bên ngoài nhà thờ nơi tổ chức tang lễ. Thi thể của Valentino sau đó được chở bằng tàu hỏa đến Hollywood, nơi ông được an táng sau một đám tang khác.
Rudolph Valentino sinh ra với tên gọi Rodolfo Guglielmi tại Castellaneta, Ý, vào năm 1895. Ông di cư tới Hoa Kỳ vào năm 1913 và làm các công việc làm vườn, rửa chén, bồi bàn và trai bao trước khi phát triển được một sự nghiệp nhỏ làm vũ công tạp kỹ. Năm 1917, ông tới Hollywood và xuất hiện trong vai một vũ công trong bộ phim Alimony. Valentino trở nên nổi tiếng với giới đạo diễn như là một nhân vật phản diện Latinh đáng tin cậy, và ông xuất hiện trong một loạt các vai diễn nhỏ trước khi giành được vai chính trong bộ phim The Four Horsemen of the Apocalypse (1921). Bộ phim, với một cảnh Valentino nhảy điệu tango đáng nhớ, đã khiến chàng trai người Ý đẹp trai phong tình trở thành hiện tượng chỉ sau một đêm. Sự nổi tiếng của ông tăng nhanh với các bộ phim tình cảm lãng mạn như The Sheik (1921), Blood and Sand (1922) và The Eagle (1925).
Valentino là biểu tượng tình dục nam đầu tiên của Hollywood, và hàng triệu người hâm mộ nữ đã thần tượng hóa ông thành “Người tình Tuyệt vời.” Cuộc sống cá nhân của ông thường đầy sóng gió, và sau hai cuộc hôn nhân thất bại, ông bắt đầu hẹn hò với nữ diễn viên Ba Lan quyến rũ Pola Negri vào năm 1926. Ngay sau bộ phim cuối cùng của ông, The Son of the Sheik, khởi chiếu vào tháng 08 năm 1926, ông phải nhập viện ở New York vì một vết u bị vỡ. Người hâm mộ đã tổ chức một lễ vọng đầy nước mắt bên ngoài Bệnh viện Đa khoa trong một tuần, nhưng ngay sau 12 giờ đêm ngày 23 tháng 08, ông qua đời vì nhiễm trùng.
Valentino được tổ chức lễ viếng trong nhiều ngày tại nhà tang lễ Frank E. Campbell tại đường Broadway và Phố 66, và hàng ngàn người khóc thương đã gây náo loạn, đập vỡ cửa sổ và đánh nhau với cảnh sát để được nhìn thấy ngôi sao quá cố. Đứng bảo vệ bên quan tài là bốn gã phát xít, được cho là do nhà lãnh đạo người Ý Benito Mussolini gửi đến, nhưng thực tế là họ được thuê bởi hãng thông tấn Frank Campbell. Vào ngày 30 tháng 08, một đám tang đã được tổ chức tại Nhà thờ St. Malachy trên Phố W. 49th, và một số người nổi tiếng ở Hollywood đã xuất hiện, trong đó có Mary Pickford, Douglas Fairbanks và Gloria Swanson. Pola Negri chỉ định mình là người than khóc chính và đã ngất xỉu cho các nhiếp ảnh chụp ảnh nhiều lần trên quãng đường giữa nhà ga và nhà nguyện. Cô ngã gục trong một lần chết ngất bên cạnh quan tài của Valentino, nơi cô đã cho dựng một dàn hoa khổng lồ đánh vần từ Pola.
Thi thể của Valentino được chuyển đến Hollywood, nơi một đám tang khác cho ông được tổ chức tại Nhà thờ Good Shepherd vào ngày 14 tháng 09. Sau đó, ông đã được an táng trong một hầm mộ được quyên tặng bởi người bạn của ông là Jun Mathis trong Công viên Tưởng niệm Hollywood. Mỗi năm vào ngày giỗ của ông, một “phụ nữ áo đen” bí ẩn lại xuất hiện tại ngôi mộ của ông và để lại một bông hồng đỏ duy nhất. Sau đó, có tới hàng chục “phụ nữ áo đen” khác bắt chước cô. Danh tính của người phụ nữ áo đen ban đầu vẫn là một vấn đề bị tranh cãi, nhưng người tuyên bố thuyết phục nhất là Ditra Flame, người nói rằng Valentino đã đến thăm cô trong bệnh viện khi cô bị bệnh nặng ở tuổi 14, mang cho cô một bông hồng đỏ. Flame cho biết cô tiếp tục chuyến hành hương hàng năm trong ba thập niên và sau đó từ bỏ việc này khi nhiều kẻ bắt chước bắt đầu xuất hiện.