Nguồn: Railroads create the first time zone, History.com
Biên dịch: Trần Mẫn Linh
Vào đúng trưa ngày này năm 1883, hệ thống đường sắt của Mỹ và Canada bắt đầu sử dụng bốn múi giờ lục địa để không còn phải phân biệt hàng nghìn múi giờ địa phương với nhau. Bước đi táo bạo này là kết quả của sự hợp lực giữa các công ty đường sắt lúc bấy giờ.
Nhu cầu có múi giờ lục địa phát sinh trực tiếp từ vấn đề di chuyển hành khách và hàng hóa qua tuyến đường sắt hàng nghìn dặm bao phủ Bắc Mỹ vào những năm 1880. Khi con người tính thời gian lần đầu tiên, họ đã xác định giờ dựa trên chuyển động của mặt trời ở địa phương mình sống. Cuối những năm 1880, hầu hết các thị trấn ở Hoa Kỳ đã có giờ địa phương riêng, thường được tính dựa vào lúc “giữa trưa” hoặc thời điểm mặt trời ở thiên đỉnh.
Tuy nhiên, khi thời gian di chuyển bằng đường sắt giữa các thành phố dần thu hẹp từ vài ngày hay vài tháng xuống còn vài giờ, việc tính giờ địa phương đã trở thành một cơn ác mộng. Thời gian biểu đường sắt ở các thành phố lớn hiển thị hàng chục thời gian đến và đi khác nhau cho cùng một chuyến tàu, mỗi giờ lại ứng với một múi giờ địa phương.
Do đó, ngành đường sắt cần một hệ thống kiểm soát thời gian đồng bộ để vận hành hiệu quả hơn. Thay vì chờ đợi chính quyền liên bang của Hoa Kỳ và Canada xây dựng hệ thống múi giờ Bắc Mỹ, các công ty đường sắt lớn đã chung tay tạo ra một hệ thống thời gian mới. Họ nhất trí chia lục địa thành bốn múi giờ; các đường phân chia được thông qua rất giống với các đường mà ngày nay chúng ta vẫn sử dụng.
Hầu hết người Mỹ và người Canada nhanh chóng thích ứng với múi giờ mới bởi đường sắt là phương tiện thiết yếu liên kết họ với phần còn lại của thế giới. Tuy vậy, mãi đến năm 1918, Quốc hội mới chính thức thông qua các múi giờ đường sắt và đặt chúng dưới sự giám sát của Ủy ban Thương mại Liên bang.